Con game R18 này thật điê...
Dahlias Minh họa: Zen Ava, Crepe, Cá Nóc Bất Khuất / Thiết kế: TSX
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Ác Mộng

Chương 67: Pharaoh cũng chỉ đến thế

3 Bình luận - Độ dài: 4,346 từ - Cập nhật:

Dựa theo cấu trúc của phiến đá, tôi nhận ra rằng nó được lắp đặt vào bệ bên dưới bằng cách cắm xuống. Phần bệ đá và nền móng dưới đất được xây cố định, có rãnh như một ổ khóa. Sau đó phiến đá bản đồ sẽ được cắm từ bên trên xuống như đang tra chiếc chìa vào.

Những cơ quan như thế này khá thường gặp bên trong các phó bản tại Biển Tro Tàn, nên dự đoán cách nó hoạt động cũng không khó.

"Sau khi nhấc tấm bia ra, việc tiếp theo là phải đi tìm khu vực số bốn để cắm nó lại vào đúng nơi nó thuộc về. Dựa theo số thứ tự của các lá bài từ quân hai đến quân Át, sẽ có tổng cộng mười ba tấm bia đá, tương ứng với mười ba khu vực" - Tôi phổ biến kế hoạch với mọi người.

"Tôi nhớ trước đó ngài nói khác cơ. Cái gì mà đa số các khu vực đều đã biến mất, chỉ còn một vài chỗ sót lại thôi ấy?" - thanh niên ham học Libedo thắc mắc, cậu ta luôn ghi nhớ những kiến thức tôi chia sẻ.

Tôi giả vờ trấn định, nói: "Tình báo có chút sai lầm so với thực tế cũng là chuyện bất đắc dĩ, cậu Libedo ạ. Nhất là với những khu vực tràn đầy sự huyền bí như Dị Hải, chúng ta càng không thể đánh giá nó theo thói thường."

Chữa quê như vậy chắc cũng tạm được rồi. Dù sao chính tôi cũng không ngờ Biển Tro Tàn trong trí nhớ lại trở nên khác biệt nhiều đến thế chỉ sau vài năm ngắn ngủi.

Những di tích cổ đại trong phần game cũ nằm phân tán khắp nơi, mỗi di tích lại là một phó bản với cách chơi khác nhau. Đa phần chúng là phó bản dạng giải đố kết hợp đánh quái, bạn có thể chọn đánh quái hoặc nếu làm đúng cơ chế giải đố thì không cần đánh cũng được.

Chính vì thế tôi mới tự tin mang đám tân binh này vào khu vực nguy hiểm, bởi vì tôi chắc kèo mình có kinh nghiệm chơi các phó bản dạng giải đố kia rất tốt, nên không lo vụ phải đánh quái vượt cấp. Hoặc theo như dự định ban đầu, đi chơi phó bản dạng tháp phòng thủ, rồi để cho công trình gây sát thương hộ cũng ổn.

Nhưng kì lạ thay, chúng tôi chưa gặp phải con quái lang thang nào từ khi tiến vào Biển Tro Tàn. Cũng không thấy bóng dáng các khu phó bản đâu. Tôi còn tưởng là do đen đủi, nhưng bây giờ nghĩ lại... Có khi là vì chẳng có phó bản nào cả.

Các phó bản trong phần game cũ chính là từng phần còn sót lại của thành phố Spades sau khi nó sụp đổ hoàn toàn.

Những cơ quan nằm vương vãi khắp nơi trong vùng biển này trở thành những phó bản giải đố, đường cống ngầm thì trở thành phó bản mê cung vô tận. Tháp canh ở những cảng khẩu lại trở thành khu chơi tháp phòng thủ, bất cứ sinh vật nào còn sót lại sẽ trở thành những con quái lang thang, ...

Càng nghĩ càng thấy hợp lý.

Ở dòng thời gian đó, không có ai đến di tích Spades vào thời điểm này, thành phố cổ đại rồi sẽ biến mất. Vài năm sau, các thế lực lớn cũng sẽ ồ ạt kéo đến đây vơ vét những thứ tốt còn sót lại. Mãi cho đến khi nữ chính đủ mạnh để tiến vào đây, nó đã chẳng còn gì ngoài đống đổ nát mà người chơi thấy.

Giờ phút này, tôi có khả năng thay đổi tất cả những điều đó... Spades vẫn chưa biến mất, nó vẫn là một thành phố cổ đại khổng lồ trôi nổi trên mặt biển, chứa đầy ắp những bí ẩn và cả kho tàng chưa ai đụng đến.

Trên hết, nơi này có liên quan trực tiếp đến cốt truyện cá nhân của tôi, hay nói cách khác là của Dawn - nhân vật mà tôi đang nhập vai vào. Có gì đó trong tôi nói mọi thứ không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, một cảm giác bồn chồn khó tả.

"Sư phụ, ngài lại thơ thẩn ra nữa rồi..."

"Không có chuyện gì đâu, tiến hành thôi. Astria, Myrlinn, cả hai sẵn sàng rồi chứ?"

Để nhanh chóng rút được bia đá mà không gây ra quá nhiều động tĩnh, tôi cần hai 'người đàn bà lực điền' này dốc toàn lực hợp tác với nhau.

Ước tính, toàn bộ khối lượng của bia đá khoảng từ một đến hai tấn tùy thuộc vào độ sâu phần bị cắm xuống đất là bao nhiêu. Nhưng kể cả vậy cũng sẽ không quá nặng với sức của bảy người siêu phàm và một Lyan đã được ăn no.

Vấn đề là chúng tôi không thể nhấc nó ra được vì không có chỗ bám. Mặt trước của tấm bia được tráng lớp thủy tinh bảo vệ phần hình khắc bản đồ nên rất mướt, mặt sau lưng cũng lại phủ đầy rêu trơn, chẳng khá hơn là bao.

Cách duy nhất là phải kéo nó ra bằng cách dùng lỗ móc ở trên đỉnh tấm bia. Nhưng chúng tôi không có cần cẩu hay bất cứ công cụ nào đủ lớn để kéo nó lên cao như vậy. Đừng quên toàn bộ kế hoạch đều phải làm nhanh gọn trong bóng tối. Nếu vận chuyển vật liệu đến đây xây dựng bộ khung và ròng rọc thì đến kiếp nào mới xong?

Đây cũng là một thử thách trong nhiệm vụ của Hatta. Tôi đoán nếu chơi đúng cách, thì tôi sẽ phải mần mò trong khu vực này để tìm máy móc vận chuyển bia đá, thậm chí phải thu thập các mảnh linh kiện để lắp một cái máy mới nguyên si cũng chưa biết chừng.

Nhưng tôi cứ không thích chơi theo luật đấy, tại sao phải dùng máy móc lằng nhằng, trong khi ta có thừa sức người? Không biết liệu tôi có tổ tiên nào là người Ai Cập cổ không? Nhưng ngay lúc này, các Pharaoh đang mỉm cười với tôi từ trên thượng giới.

"Khối đá đó sẽ không tự di chuyển đâu, nhanh nữa lên!"

"Tôi không được trả đủ lương cho vụ này..." - Myrlinn phàn nàn, nhưng vẫn nắm eo Astria, chuẩn bị nhấc chị thuyền trưởng bay lên cùng mình.

Muốn kéo tấm bia ra thì phải làm từ bên trên, tuy không có máy cẩu hàng nhưng chúng tôi có người siêu phàm biết bay, cộng thêm một người siêu phàm có cái cần câu cá cực xịn. Bốn bỏ năm lên, coi như cũng giống máy cẩu đi.

"Tâm linh triệu hoán, Hỏa Liêm Kê."

Myrlinn thì thầm gọi tên mỏ neo tâm linh của mình, sau đó hóa thành Cuồng Binh Ngoại Lai dạng gà. 'Chị Dậu' nhún người bay lên, dang rộng đôi cánh to lớn và lơ lửng tại độ cao mười mét giữa không trung.

Thế này là vừa đủ để Astria móc lưỡi câu vào lỗ tròn trên đỉnh bia đá.

"Tâm linh triệu hoán, Điếu Ngư Trượng."

Dưới sự điều khiển tinh vi của Astria, lưỡi câu di động như có linh tính, khẽ xuyên qua, thắt nút vài vòng quanh điểm móc

"Được rồi!"

"Lên!!!"

Những người còn lại không có việc gì thì đứng ngoài cổ vũ. Trên bầu trời, đôi cánh đỏ của Myrlinn vỗ phành phạch trong sự tuyệt vọng. Từng phiến lông vũ rụng ra, bay tán loạn, rơi đầy mặt đất.

"Nhặt mau, tiền cả đấy..." - Libedo thì thầm với tổ đội Sao Đêm, tức thì cả đám hai mắt mắt tỏa sáng, cúi người nhanh tay nhặt mớ lông vũ kia.

Tôi sửng sốt trước sự trơ trẽn của đám người này, hóa ra việc chị Astria khen chất lượng lông vũ của Myrlinn trước đó không phải là đùa, họ thực sự coi trọng giá trị của nó. Cũng dễ hiểu thôi, ở cái thế giới toàn biển này thì bất cứ sản phẩm từ động vật trên cạn nào cũng đều quý hiếm, vô cùng đắt đỏ. Chẳng hạn như lông vũ của chim muông cũng thế.

"Phiến lông lớn, sợi tơ mịn và mượt, màu sắc cũng khỏi chê. Đám con buôn ngoài chợ sẽ thích mê mặt hàng này cho mà xem." - Libedo nghiêm túc bình phẩm, thậm chí còn mang cả kính lúp ra soi hàng cho kĩ.

Đến tận cọng lông cũng vắt không chừa sợi nào luôn! Xem ra với mặt bằng chung của thế giới này thì tôi còn lương thiện chán. Đánh giá thấp dân bản địa rồi...

Nhìn cảnh tượng đau lòng trước mặt, tôi vã mồ hôi hột, lo lắng không biết cậu Navi sẽ nghĩ thế nào về vụ này? Cậu ấy với Myrlinn là một cặp mà nhỉ, thực ra tôi cũng không dám chắc liệu họ có phải cặp tình nhân hay không? Nhưng dù thế nào cậu Navi chắc chắn sẽ không để Myrlinn chịu thiệt thòi đâu.

Tôi cần nhanh chóng hành động để ngăn xung đột nội bộ xảy ra. Lần trước Navi bị ốc điều âm khống chế nên mới có cơ hội thắng. Chứ bây giờ dù bảo cả bọn cùng lên úp sọt một người siêu phàm cấp ba trong trạng thái tỉnh táo thì... e là đoàn diệt mất.

"Mong cậu thông cảm, thói quen nhặt nhạnh mọi thứ đã ăn sâu vào máu của thợ săn rồi. Lát nữa ta sẽ bảo họ trả lại cho hai vị." - Tôi vội vàng đánh tiếng trước khi mọi thứ đi quá xa.

Cậu trai da ngăm vẫn trầm ngâm ít nói như thường lệ, mãi mới mở miệng hỏi tôi: "Thứ đó... được giá lắm à?"

"Theo ta biết thì những vật liệu tương tự thế khá được săn đón bởi các nhà thiết kế thời trang."

"Vậy à..." - Navi vê cằm: "Cảm ơn, tôi sẽ cân nhắc."

Cân nhắc cái gì mới được? Nghe xong tôi lại càng đổ mồ hôi gấp hơn. Đành rằng cậu ấy đang cần vốn gấp để khởi nghiệp lại từ đầu, nhưng làm vậy thì cũng quá tội nghiệp cho Myrlinn rồi.

Cố loại bỏ những hình ảnh kì lạ kia ra khỏi đầu, tôi quay trở lại giám sát tiến độ dự án. Myrlinn chỉ cần nâng Astria lên độ cao đủ để kéo bia đá ra khỏi khe rãnh là được, sau đó cố gắng giữ nguyên vị trí ấy. Tiếp đến, chị Astria sẽ dùng Điếu Ngư Trượng để câu khối đá nặng nề kia lên. 

Dưới khả năng siêu phàm của Điếu Ngư Trượng, tấm bia có thể được rút ra một cách dễ dàng. Tôi biết, nghe nó phản vật lý quá nhỉ. Tính ra thì dù có làm cách nào đi nữa, tất cả trọng lượng đều sẽ dồn hết lên người đang làm điểm tựa - Myrlinn. Nhưng với Điếu Ngư Trượng thì khác, bản thân nó đã có khả năng trở thành một điểm tựa bất động, giúp cho người dùng có thể câu cá ở bất kì trạng thái lênh đênh nào.

Tóm lại, mỏ neo tâm linh kia chính là lợi khí dùng để đi câu thủy quái, kể cả những con có kích thước khổng lồ. Nếu mới chút ít việc này mà đã không làm được, thì sợ rằng thủy quái sẽ kéo lật cả thuyền luôn rồi.

Cũng may, nhờ vào khả năng trở thành điểm tựa vững chãi của Điếu Ngư Trượng mà nó mới nổi danh thành một trong những mỏ neo khống chế tốt nhất. Để nó câu trúng là coi như bị xích luôn, khỏi chạy. Tất nhiên, hiệu quả còn tùy thuộc vào phẩm chất lẫn cấp độ của mỏ neo nữa.

'Điếu Ngư Trượng' cấp một, phẩm chất Tím của Astria có thể trợ lực khoảng một tấn rưỡi, chia sẻ kha khá công việc cho Myrlinn. Thực tế lúc này, chị Dậu chỉ còn cần gánh vác trọng tải năm trăm cân mà thôi.

Nhưng khó khăn vẫn chưa hết, muốn phát động bất kì công dụng nào của mỏ neo tâm linh thì đều hao tốn linh năng. Dựa trên mức độ linh năng của Astria... ước tính chị ấy có thể chống đỡ được hai phút là nhiều.

Myrlinn gồng mình giữ vững độ cao, Astria thì liều mạng xoay cần câu để kéo tảng đá lên. Cát bụi bay tung tóe sau từng cái vỗ cánh khó nhọc, tiếng cọt kẹt phát ra từ dây câu tựa như sắp đứt. Dưới sự kết hợp hoàn hảo của hai người đàn bà lực điền, tấm bia bản đồ đang được nâng lên từng chút một. Thế rồi, nó vượt ra ngoài khe cắm.

Nối tiếp sau đó là những đợt chấn động phát ra từ sâu dưới lòng đất, tựa như tiếng va chạm của những khớp chuyển động lẫn bánh răng khổng lồ. Hiển nhiên, chúng tôi đã kích hoạt cơ quan máy móc gì đó của thành phố này. Cơn rung chấn kéo dài đến nửa phút mới dừng lại.

Lyan bò dậy, phủi quần áo. Vừa rồi cô nàng đã té ngã do bất ngờ. "Vậy là xong rồi sao?" - Nàng ta hỏi, đồng thời phì mồm liên tục để nhả cát.

"Vẫn chưa xong đâu..." - Navi trầm giọng, hình như cậu ta đã phát hiện chuyện gì.

Navi đưa bàn tay lên, khum quanh vành tai để lắng nghe tốt hơn. Cậu trai da nâu cứ đứng bất động ở đó, tràn đầy cảnh giác, hai mắt nhắm nghiền. Tôi để ý thấy lỗ tai cậu ta hơi giật giật, sau đó thì Navi nhíu mày, cảnh báo chúng tôi với vẻ mặt nghiêm trọng.

"Có thứ gì đó đang tới."

Để kiểm chứng, bản thân Lyan cũng tập trung lắng nghe. Cô nàng này từng chia sẻ rằng có thể cường hóa bất kì một giác quan nào bằng cách tạm thời ngưng hoạt động của những giác quan còn lại. Bất ngờ thay, Lyan chậm rãi lắc đầu báo rằng không nghe được âm thanh kì lạ nào cả.

"Sao cậu biết?" - Tôi quay sang hỏi Navi, lòng vẫn còn bán tín bán nghi. Đến cả siêu nhân năm giác quan nhạy bén như Lyan còn không phát hiện ra được cơ mà.

"Cơn gió thì thầm với tôi." - Navi trả lời cụt lủn.

Gió? Cậu ta nói chuyện với gió ư? Tôi không nhớ hệ siêu phàm Thương Nhân Lang Thang có khả năng nào giúp giao tiếp với gió cả. Ngay từ đầu, các hiện tượng tự nhiên của thế giới này cũng đâu có ý thức.

"Đó là người bạn tưởng tượng của anh ấy." - Giữa lúc này, Myrlinn hạ cánh xuống tham gia vào câu chuyện.

Cô gái biến trở lại dạng người ngay khi đặt chân xuống đất. Sự chênh lệch trọng lượng bất chợt khiến Myrlinn mất thăng bằng, suýt nữa ngã nhào, cũng may có Navi kịp thời đỡ lấy.

"Họ có thật." - Cậu trai trả lời lạnh tanh.

"Do anh quá cô đơn thôi." - Myrlinn nhéo má trêu chọc Navi, sau đó quay sang giải thích: "Trước khi đồng hành cùng với tôi, anh Navi đã luôn một mình một thuyền ra khơi trong suốt nhiều năm."

Ồ, thì ra là thế. Tôi gật gù tỏ vẻ đã hiểu, anh bạn này quá đáng thương.

"Tôi, không cô đơn..."

"Ừm ừm, em sẽ không đi đâu cả, yên tâm nhé." - Cô gái tóc vàng chiều chuộng Navi, đưa tay lên xoa đầu cậu ấy.

Hi vọng tình yêu lan tỏa này sẽ giúp cậu trai chữa khỏi bệnh tự kỉ. Đừng tưởng muốn làm nghề đi biển dài ngày mà dễ, bạn sẽ gặp đủ loại thách thức từ thể chất đến tinh thần. Chính ra cậu Navi dám đi biển một mình thì cũng liều lĩnh phết đấy, rất ít người chịu đựng được sự cô độc kia.

Nhẹ nhàng thì sẽ sinh ra ảo giác, bị thèm hơi người đến nỗi làm bạn với quả dừa, trái bóng, vân vân... Như trường hợp này thì bệnh nhân đã bắt đầu giao tiếp với cơn gió, chắc một phần cũng vì liên quan trực tiếp đến mỏ neo tâm linh 'Huân Chương Gió' của cậu ta.

Navi trông có vẻ không phục, quyết tâm muốn tìm sự công nhận cho người bạn tưởng tượng của mình. Thấy thế, tôi vội đứng ra hòa giải. Phải hiểu rằng bệnh tâm lý rất khó chữa, đôi khi cố ép quá sẽ thành phản tác dụng.

"Cậu Navi nói đúng đấy. Một khi chúng ta rút tấm bia, kẻ đánh tráo nó nhất định sẽ tìm đến đây. Vẫn nên chạy trước thì tốt hơn, trừ khi các vị muốn thử liều mạng trong điều kiện ngặt nghèo này."

Cơn chấn động vừa rồi lan tỏa khắp cả thành phố. Dù cho kẻ chủ mưu đang ở đâu đi nữa thì cũng đã biết việc chúng tôi muốn phá bĩnh kế hoạch của hắn. Hiển nhiên lúc này sẽ tức tốc lao đến hòng ngăn chặn bọn tôi.

"Vậy còn đợi cái gì nữa, mau chuồn thôi... Chị đây hết sức rồi." - Astria được đàn em dìu bước đến, thở hổn hển nói không ra hơi. 

Chị đại này mới làm người siêu phàm được hai ngày nên chưa tích lũy đủ nhiều linh năng, chỉ cần hơi sử dụng sức mạnh là đã cạn kiệt năng lượng mất rồi. Nhất là với mỏ neo tâm linh phẩm chất Tím SR của chị ta, tuy mạnh thì mạnh thật, nhưng sẽ càng hao linh năng nhanh hơn. Mà một khi người siêu phàm không còn linh năng, họ cũng trở nên vô hại hệt như phàm nhân vậy.

Thành thật mà nói, kể cả với Astria ở trạng thái toàn thịnh thì chúng tôi vẫn không thể đối chọi với quái vật trong khu vực này. Một khi gặp phải chúng thì... trốn được một kiếp đã coi như thắng lớn.

"Nhanh lên, tất cả cùng đẩy nó về thuyền." - Tôi chỉ vào tấm bia đá, thúc giục.

Ngay sau khi rút ra khỏi bệ, nó đã được đặt nằm trên một tấm vải buồm lớn lót bên dưới, cốt là để giảm ma sát với nền cát trong lúc di chuyển, đỡ bị hao mòn ngoài ý muốn. Bây giờ mọi người chỉ việc dùng sức đẩy nó ra bờ biển, đưa lên thuyền là xong.

Cả Tôi, Navi lẫn các thành viên chiến đội Sao Đêm đều vây quanh phiến đá, đẩy nó đi từ đằng sau. Tuy cũng gọi là có đóng góp nhưng nói thật chẳng đáng là bao, bởi vì hầu hết sức lực đều đến từ hai cô gái trước mặt.

Lyan, Myrlinn... Họ buộc dây thừng vào chỗ móc nối, sau đó sẽ phải cầm dây kéo tảng đá nguyên khối này đi từ phía trước. Nghe hơi ngược đời khi hai vị tiểu thư dáng người thon thả kia lại phải gánh tạ hộ cho một đám đực rựa. Để người khác nhìn thấy thì đúng là không biết giấu mặt mũi đi đâu.

Nhưng oan cho đấng mày râu bọn tôi quá! Bản thân tôi là người tàn tật thì không chấp rồi nhé, cậu Navi cũng không phải loại hình sức mạnh vật lý, còn nhớ tại lần xung đột lúc mới gặp đã bị Lyan một chảo đập ngất không?

Rồi nói đến đám đàn em của đại tỷ Astria đi. Thanh niên Libedo là mọt sách chính hiệu... Cặp song sinh Luhan, Sudan trông dáng vừa gầy còm lại vừa thấp bé. Chỉ có nhị ca Sebass là ra dáng lực sĩ với thân hình đồ sộ, vai u thịt bắp, nhưng khi đối mặt với hai vị tiểu thư nọ thì vẫn đành phải nhận thua.

Đô con đến mấy suy cho cùng vẫn chỉ là xác thịt phàm thai, đâu so được với cơ thể đã trải qua thần tính tẩy lễ của Lyan? Cũng khó lòng sánh lại hệ siêu phàm chuyên tăng cường vật lý như hệ Cuồng Binh Ngoại Lai.

Nói không phải chứ... Ở đâu gọi là "phái yếu" thì không biết, nhưng rõ ràng ở đây đàn ông chúng tôi mới là bên lép vế đấy!

Thôi, quay trở lại chính đề...

"Sẵn sàng chưa Lyan?"

"Sư phụ cứ yên tâm, con đã ăn no căng bụng từ trưa rồi. Dư sức!"

Xem ra nồi canh hải sản ấy không hề bị bỏ phí, cô nàng tự nấu xong tự xử luôn, thế cũng tốt.

Lyan cầm một đầu dây, một đầu khác lại cuốn quanh bả vai thiếu nữ tóc vàng Myrlinn. Không hiểu sao tự nhiên tôi thấy bờ vai kia rất vững chãi, rất đáng để nương tựa.

"Tiểu thư Myrlinn, phải nhờ cậy vào cô tiếp rồi."

"Ngài Livesey biết không? Khi ngài mời chúng tôi cùng đi khám phá Biển Tro Tàn... Tôi đã nghĩ nó sẽ rất khác..."

"Cuộc đời là đầy rẫy những điều khó đoán mà."

Myrlinn khóc không ra nước mắt. Tôi có thể hiểu tâm tình cô ta lúc này ra sao. Có lẽ tất cả những gì cô ấy muốn là một hải trình tràn đầy sự kịch tính, giật gân. Mọi người cùng nhau chiến đấu, cùng khai phá những vùng đất chưa ai đặt chân tới. Cũng sẽ có những nguy hiểm rình rập, những tình huống buộc phải liều mạng, nhưng rồi khi qua đi, ta có thể cùng ngồi vây quanh đống lửa thở phào nhẹ nhõm, cười đùa với nhau như những chiến hữu.

Tóm lại... Đáng nhẽ phải là một cuộc thám hiểm trong mơ.

Nhưng thực tế đón chờ Myrlinn chỉ có trải nghiệm hai tư giờ làm công nhân Ai Cập xây kim tự tháp mà thôi. Tất cả những gì tôi yêu cầu làm chỉ có vận chuyển đá... và rồi lại vận chuyển đá tiếp, dù qua đường hàng không hay là đường bộ.

Pharaoh cũng chỉ đến thế mà thôi...

"Myrlinn, hãy cùng nhau cố gắng nhé!" - Lyan hồ hởi nắm tay người bạn đồng trang lứa, cổ vũ lẫn nhau.

"Tại sao cô lại hào hứng với chuyện này cơ chứ?"

"Bởi vì cuối cùng tôi cũng làm được việc có ích rồi! Đây chính là lúc để chứng tỏ giá trị của bản thân!"

Đấy! Nhìn rõ chưa? Đây mới là tinh thần cống hiến hết mình, yêu quý lao động mà mọi người nên hướng tới. Cô gái này vẫn cần học hỏi thêm nhiều từ tấm gương tiêu biểu Lyan.

"Tôi không biết điều gì mới là tệ hơn nữa? Công việc này? hay sự thật rằng tôi đang dần thỏa hiệp với nó?" - Myrlinn lầm bầm trong cổ họng, tự vỗ mặt mấy cái cho tỉnh táo xong rồi quay trở lại cương vị khuân vác.

Để di chuyển bia đá này một cách nhanh nhất, Myrlinn cần vận dụng hình thái khác của hệ Cuồng Binh. Trước đó cô ấy nói mình sở hữu ba mỏ neo tâm linh tương ứng với hình thái động vật của Gà, Rắn và Dê.

Đây chính là lúc để sử dụng hình thái Dê. Tuy không cung cấp sức kéo tốt như trâu hay ngựa, nhưng dê vẫn có thể dễ dàng kéo khối lượng gấp đôi cân nặng nó. Người ta cũng từng dùng dê kéo các loại xe thồ nhỏ. Chỉ là về sau có vật nuôi làm điều đó tốt hơn nên chúng mới bị đào thải để trở thành gia súc chuyên cung cấp lương thực.

Bây giờ chúng tôi cũng chẳng được quyền kén chọn, thôi thì méo mó có hơn không đi vậy.

Myrlinn vắt thừng qua vai, sau đó lại quấn xuống quanh eo mấy vòng cho thêm chắc chắn, rồi mới kích hoạt mỏ neo tâm linh của mình. Không giống chị Astria mới làm chút việc đã kêu mệt, Myrlinn vẫn còn bền bỉ lắm. Dù gì cô ấy cũng đã là người siêu phàm cấp ba sở hữu lượng linh năng dồi dào, muốn biến hình thêm mấy lần nữa cũng được.

"Tâm linh triệu hoán, Thạch Ngoa Dương!"

Linh năng của Myrlinn lan tràn ra xung quanh, khiến cho hạt cát dưới chân nhảy nhót tưng bừng, rung động tỏa ra như những gợn sóng tròn. Sau đó một cặp sừng dê bắt đầu nhú ta từ trước trán cô gái. Nó nhanh chóng dài ra tạo thành một bộ sừng cong hình xoắn ốc bao quanh hai bên đầu, với những đường vân gợn sóng đẹp mắt.

Cùng lúc đó, một đôi ủng chiến màu đá hoa cương, trông vô cùng cứng cáp bỗng nhiên hiện ra. Nó tách thành từng mảnh rồi bám vào chân tiểu thư tóc vàng. Đôi ủng chiến cao đến đầu gối này trông to quá khổ so với cô gái, chỉ cần xỏ nó vào thôi đã khiến Myrlinn cao thêm một tấc.

Cuồng Binh Ngoại Lai mang theo sức mạnh muôn thú, đi kèm một món vũ khí phù hợp với dạng động vật tương ứng. Chắc hẳn đôi chiến ngoa kia chính là "binh khí" của dạng Dê, cũng giống như cây lưỡi hái mỏ chim khổng lồ mà tôi từng thấy đi kèm với dạng Gà. 

Bị nó đá trúng thì cũng đi chầu ông bà ông vải đấy...

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Tem tem tem tem :)))
Xem thêm
AUTHOR
Thực dân lấy giấy bút ra học hỏi
Xem thêm
Chơi game cùng Dawn ở biển tro tàn kiểu:
Monster hunter ❌
Tetris ✅
Xem thêm