• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 175: Thứ để hiến dâng

13 Bình luận - Độ dài: 2,457 từ - Cập nhật:

Tôi bước dọc theo dãy hành lang sáng trưng.

Mỗi khi đi qua một hành lang, tôi lại nhìn thấy một cánh cửa dẫn vào buồng cách ly.

Không như trước đó, tôi không cảm nhận được chút dấu hiệu của sự sống nào hay âm thanh nào cả.

Chắc cũng vì vậy mà bầu không khí lại càng có cảm giác u ám hơn nữa.

Và đó không phải là thứ duy nhất mà tôi đang phải bận tâm.

Tôi nhìn về sau lưng mình.

Park Yeeun vẫn đang cõng theo Jang Chaeyeon còn mất ý thức, và Yu Daon đang bước đi bên cạnh tôi.

“Gư…”

Cuối cùng là Song Ahrin đang bước đi trong khi bám vào tường và nôn khan.

Tình trạng của Song Ahrin đã trở nên đáng báo động từ nãy rồi.

“Cô Ahrin, cô có ổn không?”

“...”

Song Ahrin nhìn tôi với đôi mắt vô cảm.

Một giọng nói yếu ớt thoát ra từ miệng của cô ấy.

“...Nó khổ sở lắm”

“Hãy là để tôi ngắt kết nối đi”

Cứ như này thì có khi tôi cõng Song Ahrin để di chuyển còn tốt hơn.

Song Ahrin lắc đầu trước lời của tôi.

“Không”

“...”

“...Tôi nghĩ là mình sẽ quen dần với nó thôi”

Gư, Song Ahrin nôn khan một lần nữa và che miệng lại.

“Tôi hoàn toàn không thể nào quen được với trạng thái tinh thần này, gư…hoàn toàn không thể…”

“Cô Daon”

“Vâng?”

Và rồi tôi quay về phía Yu Daon, người đang quan sát cảnh tượng này từ bên cạnh.

“Chúng ta nên làm gì trong tình huống này đây?”

Sau cùng thì cô ấy là người được kết nối mà, nên cô ấy sẽ biết rõ cách tốt nhất để giải quyết vấn đề.

Ngay từ đầu thì người mà tôi kết nối cô ấy với là Yu Daon mà nhỉ?

Tại sao lại có sự khác biệt lớn vậy chứ?

Chẳng lẽ những gì Song Ahrin đang thể hiện ra chính là con người thật của Yu Daon sao?

Nhưng Yu Daon đang làm vẻ mặt gượng gạo trước mắt tôi bây giờ chẳng khác nào một người hoàn toàn khác cả.

Hay là Phương thức có gì đó khác mà tôi vẫn chưa biết đến?

“À, ừm…”

Yu Daon làm vẻ mặt bối rối trước câu hỏi của tôi.

“Tôi cũng không biết nữa”

“Dù vậy thì tôi vẫn mong cô có thể làm gì đó”

Cứ như này thì thời gian sẽ bị trì hoãn, và Song Ahrin cũng sẽ phải chịu đau thêm nữa.

“Ưm, hừm…”

Yu Daon trầm từ một lúc rồi tiếp cận Song Ahrin, người đang dựa vào tường.

“...”

Ánh mắt của Song Ahrin nhìn về Yu Daon, và Yu Daon mỉm cười dịu dàng đối mặt với cô ấy.

“Chấp nhận nó đi”

“...Cái gì?”

“Suy nghĩ đó hoàn toàn đúng”

“...Cái, cái này…?”

“Đúng vậy”

Biểu cảm của Song Ahrin sững lại trước lời của cô ấy, và Yu Daon gật đầu với biểu cảm dịu dàng.

“Chấp nhận nó đi”

“...Gư, ự…”

Song Ahrin nôn khan, và Yu Daon xoa lưng cô ấy, thì thầm bằng giọng điềm tĩnh.

“Nó sẽ ổn thôi”

“Hà,...hà…”

Song Ahrin liên tục hít sâu trước lời của Yu Daon.

“Phù…”

Nhịp thở của cô ấy đã ổn định hơn nhiều.

“...”

Ánh mắt vô cảm của cô ấy hướng về Yu Daon.

“Hoàn hảo!”

Yu Daon mỉm cười rạng rỡ và gật đầu khi nhìn thấy cô ấy như vậy.

“...Cô ấy có ổn không vậy, thực sự đấy?”

“Vâng, cô Ahrin giờ đã ổn rồi mà. Đúng chứ?”

“...”

Song Ahrin nhìn chằm chằm vào tôi một lúc rồi quay mặt đi.

“Tôi ổn mà”

“...”

Cô ấy có thực sự ổn không vậy?

“Đừng lo lắng”

Song Ahrin gật đầu với tôi.

“Tôi sẽ không gây rắc rối cho anh đâu”

“...”

Nếu là Song Ahrin mà tôi biết thì cô ấy sẽ không bao giờ nói vậy.

“Nếu có chuyện gì xảy ra thì nhớ phải báo tôi ngay đấy. Tôi sẽ ngắt kết nối”

“Ừm, tôi ổn mà. Không cần phải lo lắng quá đâu”

Song Ahrin quay về phía này.

Đôi mắt thẫn thờ của cô ấy nhìn thẳng vào tôi.

“Tôi cũng sẽ theo dõi cô ấy cẩn thận”

“...”

Yu Daon giơ tay lên nói, nhưng mà tôi không tin tưởng cô ấy với việc này cho lắm.

Tôi quay sang Park Yeeun.

“Yeeun, hãy chú ý theo dõi cô Ahrin”

“Vâng ạ”

Yu Daon ở bên cạnh tôi lẩm bẩm rằng mình cũng có thể theo dõi cô ấy, nhưng tôi quyết định bỏ ngoài tai những lời đó.

***

“...”

Chúng tôi tiếp tục đi dọc theo dãy hành lang sáng trưng.

Và lại đi qua một cánh cửa buồng cách ly nữa.

“Chúng ta lạc rồi sao?”

“Tôi nghĩ vậy”

Tôi chỉ có thể gật đầu trước câu hỏi của Yu Daon.

Nói như này thì có hơi nực cười, nhưng mà hiện tại chúng tôi đã bị lạc trong tầng hầm của Chi nhánh Gangdong.

Chính xác hơn thì chúng tôi đã trở nên lạc đường.

“Em nghĩ là chúng ta đang đi xung quanh một chỗ đấy ạ”

Park Yeeun lẩm bẩm trong khi nhìn xung quanh mà chẳng đổ dù chỉ một giọt mồ hôi.

“Anh cũng nghĩ vậy”

“...Chúng ta phải làm gì đây ạ?”

“...”

“...”

Mặc dù không nói ra lời, cả Park Yeeun và tôi đều đã đi đến lựa chọn mà chúng tôi phải làm.

“Ôi, anh trai. Em thực sự bất an quá đi”

“Anh cũng vậy”

Tôi chỉ có thể gật đầu trước lời của Park Yeeun.

“Nhưng anh không nghĩ là chúng ta có lựa chọn nào khác”

Tôi hướng mắt về phía Song Ahrin đang đứng một cách thẫn thờ, và Yu Daon đang đứng bên cạnh cô ấy nhìn tôi.

“Chúng ta sẽ đi quá cánh cửa này”

“Tôi không có vấn đề gì hết!”

Tôi nhìn về phía Song Ahrin.

“...Tôi sẽ làm bất cứ điều gì anh bảo”

Khi mắt cả hai chạm nhau, cô ấy liền nhìn tôi chằm chằm và nói.

Tôi là người ngoảnh mặt khỏi cô ấy trước.

“...Được rồi. Vậy thì ta đi qua cánh cửa này thôi”

Tôi hít một hơi sâu rồi đứng trước cửa buồng cách ly.

Khi nhớ về việc biến cố đầu tiên xảy ra là tại phòng cách ly, tôi không khỏi trở nên lo lắng.

Yu Daon, đã đi lên trước từ lúc nào, cầm lấy tay nắm cửa.

“Tôi mở nhé?”

“Nhờ cô đấy”

Cô ấy gật đầu và đẩy mở cánh cửa.

-Cạch!

Tay nắm cửa vặn sang và cách cửa mở ra.

“...”

Một làn gió mát thổi đến.

Gió sao?

“...Cái gì đây?”

Tôi nhìn vào khung cảnh phía bên kia cánh cửa.

Một mặt sàn rộng lớn phủ đầy cỏ, một bầu trời âm u.

Và cả những bia mộ được cắm xuống đất.

“Một nghĩa trang?”

Park Yeeun lẩm bẩm.

Đúng như con bé nói.

Đây là một nghĩa trang.

Một nghĩa trang đã đột nhiên xuất hiện sau khi chúng tôi mở cửa buồng cách ly.

Chỉ riêng việc đó là đã không tài nào hiểu nổi rồi.

“Chúng ta có nên đi vào trong không?”

“...”

Tôi thoáng lưỡng lự trước câu hỏi của Yu Daon.

Dãy hành lang buồng cách ly xoay vòng lặp đi lặp lại, và nghĩa trang xuất hiện sau khi chúng tôi mở cửa.

Ai cũng có thể thấy rằng chúng tôi đang được bảo phải đi qua đây.

Vấn đề là chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài làm theo chỉ dẫn hiển nhiên đó.

“...Đi thôi”

Cứ đi vòng quanh một chỗ như này thì cũng sẽ không đi đến được kết luận nào.

Yu Daon gật đầu và bước đi.

Rồi chúng tôi cũng đi theo cô ấy ra ngoài.

-Soạt…

Gió thổi lên cùng với tiếng bước chân lên cỏ.

“Một nghĩa trang sao?”

“Ta sẽ không đi xa quá”

Tôi quay sang Yu Daon đang nhìn những bia mộ và cảnh báo cô ấy để đề phòng.

Từ đầu thì chúng tôi đang ở trong tình huống không biết được nơi mình vừa đến là đâu.

Tôi ngẩng đầu nhìn về trước.

Hằng hà sa số những bia mộ, và cả một bia mộ khổng lồ ở chính giữa.

Tôi có thể đoán được rằng đây là một nghĩa trang khá lớn kể cả khi không biết nó là gì.

“...”

Yu Daon đang nhìn chằm chằm vào một bia mộ.

“Sao vậy?”

“Có gì đó được ghi ở đây này?”

Yu Daon lẩm bẩm và cho tôi thấy bia mộ.

Trên bia mộ bằng đá là một dòng chữ được khắc một cách rõ ràng.

<Tôi hiến dâng cơ thể của mình để phụng sự Thần trong công cuộc của Ngài>

“...Cái này có hơi khác với những bia mộ thông thường”

Những bia mộ mà tôi biết thường sẽ được khắc tên và năm sinh năm mất, nhưng không có thứ gì như vậy ở đây.

“Cái này cũng vậy”

Yu Daon lẩm bẩm trong khi nhìn về phía một bia mộ khác.

<Tôi hiến dâng linh hồn của mình để góp phần vào ý chí của Thần>

Những các khác cũng đều như vậy.

<Tôi hiến dâng tất cả để chứng minh với Thần>

<Ý chí của tôi trở thành nguồn dưỡng chất tuyệt với cho Thần>

<Tôi dâng hiến tất cả của mình cho Thần bởi tôi không sở hữu thứ gì>

Chúng đều là những câu viết miêu tả cách những người đó dâng hiến cho thần.

“...”

Song Ahrin đang cẩn thận suy xét những dòng chữ bằng đôi mắt vô cảm.

“Cô có nghĩ ra được gì không, cô Ahrin?”

“...Dù tôi có nói gì đi nữa thì nó cũng sẽ không tốt bằng ý kiến của anh đâu”

Song Ahrin lắc đầu.

“Tôi không muốn phá hỏng suy luận của anh bằng cách nói những thứ vô dụng”

Đây không phải là lời mà Song Ahrin thường sẽ nói.

“Cái đó, cô đã đỡ buồn nôn hơn chưa?”

“Ừm”

Song Ahrin chậm rãi gật đầu và đứng vững lại.

“Tôi ổn”

Rồi cô ấy lại đờ đẫn nhìn chằm chằm vào những bia mộ một lần nữa.

“...”

Tôi có nên ngắt kết nối luôn không nhỉ?

Tôi chỉ cần để cho Park Yeeun cõng cô ấy là được.

“Đừng ngắt”

Và rồi, như thể đọc được suy nghĩ của tôi, Song Ahrin liền quay sang đây.

“Tôi sẽ hữu dụng hơn như một cái khiên thịt thay vì là một gánh nặng”

“Tôi không có ý định dùng cô Ahrin như khiên thịt đâu”

Hãy cứ quan sát tình trạng của cô ấy thêm một chút đã.

Nếu thực sự không còn cách nào khác, tôi sẽ ngắt kết nối.

Tạm thời thì hãy suy nghĩ trước đã.

Nội dung của những bia mộ, rồi là cây thánh giá.

Hành động chụm hai tay lại của người đàn ông.

“...”

Tôi không nghĩ ra được gì ngoài việc nó có liên quan tới Nhà thờ cả.

Tôi tiếp tục đọc những dòng chữ được khắc lên bia mộ.

Chúng đều có nội dung giống nhau.

Trong khi cứ đọc như vậy, tôi đã đến được bia mộ khổng lồ.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn nó.

Nó ít nhất phải lớn hơn tôi gấp năm lần.

Tôi chỉ có thể miêu tả rằng phải có ai đó dùng máy móc hạng nặng thì mới dựng được thứ này lên.

“...”

Và chỉ có ba con chữ được khắc trên đấy.

<Hãy hiến dâng>

Cùng lúc đó, một cửa sổ trong suốt xuất hiện trên không trung.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Hãy hiến dâng]

[Tuổi: Tuổi là không cần thiết với vật tế lễ]

[Đặc trưng: Trái tim nhiệt thành chính là đặc trưng của ngươi]

[Khả năng: Tình yêu dành cho ta chính là khả năng của ngươi]

[Tiểu sử: Cuộc đời của ngươi được định sẵn sẽ có khởi đầu mới sau khi gặp ta]

[Điểm yếu: Gặp ta, ngươi sẽ được sống một cuộc đời hoàn hảo không có điểm yếu]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Gư…!”

“Anh Jaehun?”

“Đừng đến đây!”

Ngay khi tôi vừa hét lên đáp lại Yu Daon, một cơn đau đầu khủng khiếp liền ập đến.

-Lật phật!

Cùng lúc đó, sổ hướng dẫn mở ra.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Sổ hướng dẫn cho nhân viên văn phòng]

[Dị thể quản thúc - Nghĩa trang - Ghi chép chỉnh sửa mới nhất bởi Han Sangbeom Phòng Quản thúc]

1. Bản thân khu nghĩa trang có thể được coi như một dị thể quản thúc cỡ lớn.

2. Tương tác với những bia mộ vẫn chưa được triển khai, và việc giao tiếp với bia mộ khổng lồ là bất khả thi dù cho có sinh vật nào đến đi nữa.

3. Khi nhìn thấy bia mộ khổng lồ, bạn phải dâng cho nó.

4. Trái tim của bạn, linh hồn của bạn, mọi thứ về bạn.

5. Như vậy, bạn cũng sẽ nhận lấy quyền sinh sống đã được chuẩn bị trên thiên đường.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hãy hiến dâng

Một tiếng thì thầm vang lên trong đầu tôi, và…

“Gư…!”

Cơn đau đầu trở nên tồi tệ hơn.

Cùng lúc đó…

-Roẹt!

Trang giấy của sổ hướng dẫn bị xé rách.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Trang ghi chép được nhắc đến đã bị loại bỏ do bị ô nhiễm]

[Mở một trang mới]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

-Lật phật!

Sổ hướng dẫn mở ra một trang mới.

Tôi đọc những dòng chữ trong khi chịu đựng cơn đau đầu kinh khủng.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Sổ hướng dẫn cho nhân viên văn phòng]

[Dị thể quản thúc - Nghĩa trang - Ghi chép bởi Kim Jaehun Phòng Kế toán]

1. Chí mạng không hoạt động.

2. Hồi quy cũng đã thất bại.

3. Phá hủy bằng tác động vật lý cũng không thành công.

4. Sau cùng, tôi chỉ còn cách hiến dâng cho nó.

5. Tôi để lại đây thứ để hiến dâng cho bản thân trong tương lai.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi vội vã đọc sổ hướng dẫn.

Thứ mà tôi đã để lại cho bản thân…

“...”

Hiểu rồi.

Tôi giữ chặt sổ hướng dẫn, và rồi…

-Roẹt!

Tôi xé lấy trang giấy.

“Tôi xin hiến dâng!”

Thứ tôi sẽ dâng lên đã được quyết định từ trước.

Thứ mà tôi trong quá khứ sẽ đưa cho tôi của tương lai.

Chỉ có một mà thôi.

Bình luận (13)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

13 Bình luận

Tôi bắt đầu sợ con người của Daon rồi:))))
Xem thêm
con bé nó bị mental breakdown giai đoạn cuối nma ko thể tự tử nên là ...
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Damn, that tough
Xem thêm
vẫn cấn vụ kế toán, nhưng mà tks trans
Xem thêm
Sao là phòng kế toán nhỉ?
TFNC
Xem thêm
Thứ đó là thứ gì nhỉ???😳 tò mò wá
Xem thêm
TFNC trans 🌹
Xem thêm