Sói và những câu chuyện - một sự lmao không bờ bến.
Members

Chào tác, hôm nay là một ngày đẹp trời tôi lặn lội vào hako tìm cái gì đó để đọc, thì ập vào mắt tôi là truyện của tác, với cái tên sói và những câu chuyện, thì trong đầu tôi lại liên tưởng đến sói và gia vị, nhưng nhân vật ở bìa và sự mô tả lại làm cho tôi nhớ tới bộ anime nào đó được đăng trên hentai z. Khụ, đùa thôi. Bởi đây thật sự là một bộ truyện hết sức tuyệt vời, nó kể về cuộc phiêu lưu đầy phong phú qua từng vùng đất của anh hoàng tử thiên tài và cô sói đáng yêu- Ặc! Nếu tôi được nhét vào tay tờ 500k khi viết những dòng văn này thì có thể sẽ như thế, nhưng không. Tôi viết nó trong lúc cái bụng đói meo, nên sau đây sẽ là những lời thật lòng, mà có khi hơi toxic về bộ truyện này. Mời mọi người nghía qua. 

 

Đại khái là sau khi táp hết vol 1 của tác thì tôi ước gì mình có năng lực quay ngược thời gian, để làm gì ư? Để ngăn bản thân đọc cái của nợ này lại ấy. Thật sự, tôi không thể tin vào những gì mình đọc, tác đã thành công trong việc làm tôi và những người thẩm bộ này cùng tôi phải oằn oại trong nhiều giờ liên tục. Từ cốt truyện, diễn biến, nhân vật, thoại, tương tác, tuyến tình cảm, túm cái váy lại thì cả cái truyện này là một mớ hổ lốn, về việc tác giả dường như đang thẩm thu tinh thần qua những dòng văn. 

 

Được rồi, nói có sách mách có chứng, sau đây tôi xin liệt kê những thứ lmao mà bộ truyện có. 

 

Trước hết ta cứ đá vào bối cảnh nhé. Thật luôn, tôi đọc mà hoàn toàn không thể hình dung nổi bối cảnh được dựa theo hình mẫu nào bởi nó là một nồi lẩu thập cẩm? Âu không ra Âu, Tây không ra Tây, Nhật cũng vậy nốt, đã vậy còn bonus thêm bát phở bò? Thật luôn, đọc đến đây tôi phải hả một tiếng thật to á. Tôi biết có thể là ông muốn đưa cái gì đó Việt Nam vào truyện. Nhưng mà nhé, làm ơn, cái bối cảnh đang dựa trên Châu Âu cổ đúng không? (Mong là mình đúng) Đùng, tô phở bò thương hiệu việt nam xuất hiện. Biết gì không, thấy gì không, nó bị lãng nhách,  bị lạc quẻ một cách trầm trọng so với cái bối cảnh đang có. Mà chưa kể đến quả tả ngôi nhà làm trong đầu tôi lại nghĩ ra được căn nhà cấp 4 cơ. Và nó còn tồn tại hàng ti tỉ thứ khác, hầu hết đều thuộc vào dạng word build lỏ. 

 

Tiếp tới là nhân chính vật đi. Yatori Yamaha, cây cringe của truyện. Mà tên tác giả cũng là Yatori nên từ giờ tôi xin phép gọi nhân vật chính là hắn ta thay vì tên, để có gì lỡ nóng tính quá nói bậy bạ thì không ảnh hưởng gì tới tác giả. Ok, vào nào. 

 

Hắn ta - main, được thiết lập là một vị hoàng tử tại một đất nước. Vâng, hoàng tử - người đáng lẽ phải được học lễ nghĩa phép tắc này nọ từ khi còn nhỏ, nhưng không, bởi với những gì mà hắn ta thể hiện thì nói hắn là một thằng dân đen hành nghề trộm cướp sống qua ngày từ bé trong khu ổ chuột rồi được gia đình hoàng gia nào đó rước về làm hoàng tử tôi cũng tin ấy chứ. Bà mịa, lần đầu tôi thấy một thằng có cái mác hoàng tử mà vô duyên như thế này. Tôi biết sẽ có người này người kia, và sẽ có những thằng hoàng tử mất nết. Nhưng ở đây, nó được miêu tả là một người lạnh lùng, có đôi mắt sắc bén và thông minh, à không, phải là thiên tài mới đúng, một thiên tài mới tí tuổi đầu đã giúp một thương hội không mấy tên tuổi phất lên như diều gặp gió. Thấy không, tôi đã kỳ vọng vào một hoàng tử ra dáng thiên tài, chững chạc hơn so với độ tuổi vốn có, hoặc ít nhất là có cái đầu biết suy nghĩ một cách bình thường.  

 

Nhưng không, những gì mà hắn ta thể hiện từ đầu cho đến giờ là phô cái sự vô duyên lẫn ngu đần của mình ra cho thiên hạ, nhưng vẫn cứ tỏ vẻ mình lạnh lùng, thông minh, ánh mắt sắc bén này nọ lọ chai. Thật sự, mỗi lần đọc tới đoạn nào mà nó suy diễn rồi đi trước đối thủ hai bước là tôi khúm núm đoạn đó. Tôi ôm đầu tự hỏi rằng, làm sao có thể viết ra được những đoạn văn mà chỉ cần đọc là chuông xe đạp sẽ tự động vang lên trong đầu như thế. 

 

Còn nếu mà tác chưa biết thằng main nhà ông đã làm gì mà bị gọi là vô duyên, thì tôi xin đưa ra vài dẫn chứng. 

 

Trích từ đoạn 29 của chương 2.

 

Ở đây thì setsuna là người bị hại, chẳng khác nào những nạn nhân vừa được giải cứu bên cam về. Thì thay vì nói gì đó an ủi, cái gì đó giúp con gái nhà người ta quên đi những ký ức không mấy tốt đẹp. Thì hắn ta lại phán “chúng không cưỡng hiếp cô sao” vâng, hay, rất hay đến từ vị trí của anh hoàng tử. Người bình thường có khi còn không nói thế với người vừa được cứu ra khỏi chỗ buôn nô lệ ấy chứ. Tôi là tôi sợ con người của anh ta rồi đó.  

 

Tiếp. À… trước khi đi vào sự vô duyên tiếp theo của thằng hoàng tử này thì cho tôi hỏi mọi người một câu, rằng sau khi gặp một cô gái chưa được một ngày, thì mấy ông có thể tự nhiên mở cửa bước vào phòng con gái nhà người ta khi người ta đang ngủ không? Bro, thật luôn ấy, thằng hoàng tử này nó hiển nhiên đi vào phòng con gái nhà người ta, đi đến cạnh giường, đứng bên giường nhìn người ta ngủ. Eww… người bình thường còn ứ làm thế, sao mà một thằng hoàng tử lại như thế. Nhưng mới nhiêu đây thì vẫn chưa thấm thía gì lắm, bởi phải đi sâu vào truyện ta mới thấy được tác giả xây dựng thằng hoàng tử này củ chuối thế nào. 

 

Cái lmao kế theo là bối cảnh, tình tiết cộng diễn biến tào lao bí đao. 

 

Chẳng cần phải đi đâu xa, bởi ngay chương mở đầu đã hiện rõ những điểm bất hợp lý của truyện. Đầu tiên là cách dẫn truyện đi. Nó tệ, tệ một cách khủng khiếp. Mở đầu bằng việc Setsuna bị đám buôn nô lệ truy đuổi đúng không? (Nhưng làm cách nào để con bé này trốn thoát được thì về sau hoàn toàn không được đề cập tới, tuyệt nhiên bọn buôn nô lệ cũng vậy. Đáng lẽ bọn này nên được đào sâu hơn về nguồn gốc, từ đó có thể thêm đẻ ra một vài tình tiết giúp thế giới có chiều sâu hơn. Thì không, lũ này chỉ xuất hiện như một viên đá lót đường không hơn không kém. Như thể tụi này là shipper, ship con Setsuna đến cho thằng main rồi biến mất khỏi thế gian vậy. Mà tính ra con quỷ Setsuna này sướng này lắm nhé. Rõ ràng là bị bắt làm nô lệ, nhưng mấy má biết nó được đối xử như thế nào không? Một bà hoàng. Thật đấy, nhỏ bị bắt về, nhốt vào lồng, cho ăn ba bữa, và không làm gì cả, vâng, không bị bắt làm bất cứ cái gì cả. (Mấy anh buôn nô lệ tốt vl) Cưỡng Hiếp? Không không, ở đây chúng tôi không làm thế với thú nhân. Mang ra tra tấn cho vui vì xem thú nhân như súc vật? Lại càng không không, ở trại chúng tôi có cái gọi là nhân đạo. Càng đào sâu vào những người buôn nô lệ này tôi càng thấy họ Liêm.)  

 

Ahem! Xin lỗi vì đã lan man, nhưng tôi hơi bức xúc khi vì những anh Liêm này. Trở lại với diễn biến chính của cái chương mở đầu (mà đáng lẽ gộp nó thành chương 1 cũng chả ảnh hưởng gì) này. Từ việc dẫn truyện, chuyển cảnh vô tội vạ, và cả liên kết đoạn cực kì cực kì tệ. Nó từ phân cảnh truy đuổi, đùng! Con nhỏ đã ở chỗ an toàn. Main bước vào nói vài câu rồi đi ra, ngồi xuống ghế hồi tưởng lại lúc cứu con bé kia, hồi tưởng xong lại xách đít đi vô phòng ngắm con nhỏ đang ngủ, hết chương??? Mà nhắc tới đoạn truy đuổi thì thế éo nào, cả đám cưỡi ngựa dí cả nửa ngày trời, dí đến mức con nhỏ mệt quá tự ngất mà vẫn không dí tới được. Này là con sói nó nhanh, hay mấy con ngựa bị bỏ đói vậy? Rồi cung đâu, nỏ đâu? Đừng có nói với tôi là cả cái trại buôn nô lệ chỉ có mấy thanh kiếm thôi nha? (Thấy hong, mấy anh liêm mà, gặp người ta muốn truy cùng giết tận là con nhỏ này chết rồi đầu thai mấy kiếp rồi). 

 

Rồi, đi tới lỗi kế tiếp nào. Thề, có mỗi 2k mà lắm lỗi thật sự. Mà mấy ông đừng nói tôi vạch lá tìm sâu. Vì nếu phải ví dụ, thì cái bộ truyện này chính là một cái xác đang phân hủy trong môi trường tự nhiên, và nó ngập tràn dòi bọ. Đi đâu cũng lỗi, mỗi chương vài lỗi là ít. À mà có một đoạn khá lmao ở đây như này. Đó là sau khi Setsuna tỉnh lại thì ở bên cô đã có sẵn một cốc cacao nóng, tôi xin nhấn mạnh là nó nóng. Biết vì sao đoạn này mắc cười không, đó là bằng cách thần kỳ nào đó mà thằng hoàng tử biết được chính xác lúc con nhỏ này tỉnh lại pha cốc cacao rồi để ở đó mới hay. Tôi biết nó được mô tả là thiên tài, nhưng éo ngờ nó lại thiên tài tới mức độ này :)) 

 

Đó, chỉ mới cái mở đầu thôi mà đã như vậy rồi, không biết tôi mà phân tích từ thứ một thì có khi cái bài này còn dài hơn cả số từ hiện tại của truyện mất. Nên sau đây tôi sẽ liệt kê sơ sơ mấy thứ khắm lọ trong truyện ra nhé. 

 

Ngay chương 1. Vẫn là cốc cacao nóng, nhưng được bonus thêm bát súp ấm áp với ổ bánh mì mới nướng. Thề, thằng cha này thiên tài tới mức nào mà đoán chính xác lúc con bé này thức để làm đồ ăn rồi đem vào tạo bất ngờ vậy? Này gắn camera theo dõi cũng ứ làm được. Mà tôi thật, ông nên tìm hiểu kỹ hơn về cái “thời đại” mà mình dựa vào. Tôi thề, bro tả cái nhà Âu cổ mà như cái nhà hiện đại. Nhà vệ sinh đối diện cầu thang dẫn lên tầng hai, và trên tầng hai cũng có nhà vệ sinh. Mà thôi, có lẽ cái này thuộc về phạm trù Wb, nên nếu thế giới này đã tồn tại hệ thống nước thải lẫn bể phốt thì coi như tôi chưa nói gì nhé. Mà đọc tới đoạn bát phở bò xuất hiện thì tôi éo biết nói gì nữa rồi. Bát phở bò trong thế giới fantasy làm phai mờ luôn phân đoạn phía dưới. 

 

Ok, mở cửa vào phòng con gái nhà người ta đang ngủ, muốn chạm lên má, nhưng chỉ đứng đó ngắm nhìn người ta ngủ. Ôi, anh ấy thật tôn trọng không gian riêng tư của Setsuna. Anh ấy thật tinh tế làm sao. 

 

Ọc ọc. 

 

Đến với chương 2. Tám đoạn đầu của chương này hoàn toàn là thẩm thu tinh thần về sự đáng yêu vượt mức pickleball của Setsuna, và ừ, cringe tuyệt đối. Mấy đoạn tiếp theo vẫn là về Setsuna, ở đây tôi quả thực không hiểu tác đang cố xây dựng nhân vật này như thế nào, đáng yêu, ngây thơ, hay là ngu ngốc nữa. Bởi sau khi ăn sáng, thằng hoàng tử có kêu nó kiếm việc gì làm, và nó sẽ trả lương, thậm chí còn có câu “đừng quên rằng không có sự thương hại nào cho kẻ lười biếng”. Ok, rồi những gì con Setsuna làm là gì ạ? Mặc đồ hầu gái rồi chạy lên kêu chủ nhân, làm anh hoàng tử hoảng hốt xong nhận được câu “muốn làm gì thì làm”. Và mấy người biết gì hông? Thay vì suy nghĩ như người bình thường xách cây chổi lên quét dọn, thể hiện mình có ích. Thì con nhỏ này chạy xuống bếp, lục được đĩa bánh mang lên phòng hốc, hốc xong lăn đùng ra ngủ trương cả háng. Ôi mẹ ơi, cái thể loại thiểu năng gì đây? Đây là cách tỏ vẻ biết ơn đến người vừa giúp mình ư? Rồi tới ông cố nội hoàng tử simp lỏ kia nữa.

 

 

Ok, ăn rồi ngủ, hẳn là lắm trò ¯\_(ツ)_/¯

 

Bỏ qua cái việc tiếp tục tự nhiên mở cửa đi, gặp tôi là con sói này ra đường ngay và luôn nhé. Tiếp tới là cuộc trò chuyện giữa hoàng tử tinh tế và cô bạn thuở nhỏ Akane, nhưng nó vừa chán vừa cringe nên bỏ qua đi, bởi sau đó là điểm nhấn cực ngu học của Setsuna rồi. Ả ta không một chút phòng bị trước mọi thứ, và rồi, Akane phát hiện trong nhà anh hoàng tử có một thú nhân - thứ đáng ra không nên tồn tại. Nhưng ôi hỡi ôi, nó chưa là cả. Bởi sau khi bị phát hiện thì thay vì đuổi cô ta đi ngay trong đêm nhằm tránh bất cứ hậu họa nào cho mình, thì anh ta lại tìm cách bảo vệ cô ta với câu dẫn.

 

 

Ủa alo, xin hỏi tụi này quen nhau được 2 ngày hay 20 năm vậy? Cuối chương anh ta còn muốn dẫn con nhỏ này ra ngoài đi dạo cho đỡ stress? WTF BRO? Thật luôn á hả? Bộ không sợ bị phát hiện hay gì,  

 

Tiếp tục với chương 3 nào. Móa, thằng hoàng tử này thật sự dẫn con Setsuna ra ngoài dạo phố mấy ông ạ. Mà mới vào tả rất lmao nhá, được tả là xinh đẹp tuyệt trần, thu hút mọi ánh mắt của người xung quanh, nhưng ngay câu dưới lại có chiếc mũ choàng. Ủa, vậy là có cố gắng che đậy danh tính dữ chưa? 

 

 

Đây, ngay câu này, nó tự nhận biết được chỗ này không an toàn cho nó, nhưng nó vẫn hiên ngang đi như thế, éo thể hiểu nổi. À mà có đoạn này hề cực nhé.

 

 

Ủa ba nội, thằng kia kêu hoàng huynh thôi mà, chứ có kêu “đại hoàng tử của Kamakura, Yatori Yamaha đâu” ai hỏi mà bộ trưởng khai vậy? Hề hết sức hề. :))

 

Tiếp nối diễn biến ở trên, ta đến với chương 4. Như đã nói ở trên rồi, con Setsuna bị thằng nhị hoàng tử phát hiện ạ. Má, tôi không thể hiểu nổi mấy quả suy nghĩ đến từ vị đại hoàng tử thiên tài này nữa rồi. Rồi biết diễn biến tiếp theo là gì nữa không? Con sói khóc lóc, không về quê hương nữa, đòi ở lại bên cạnh thằng hoàng tử dù biết ở chỗ này nguy hiểm vãi cả chưởng. Đây nhé, nguyên văn nhé “thử nghĩ nếu cô bị giáo hội bắt thì sao, nhẹ thì trảm đầu thị chúng, nặng thì bị tra tấn dày vò, sống không bằng chết”. Lại một lần nữa tôi muốn hỏi, là bọn này quen nhau được 2 - 3 ngày hay 20 - 30 năm vậy? Tuyến tình cảm phát triển kiểu đéo gì đây? Biết nhau thêm 1 ngày chắc chúng nó đè nhau lên giường hay gì? Mà thôi, phần còn lại của chương này là một mớ tương tác siêu khúm núm của anh hoàng tử và chị Setsuna, mấy ông có thể tự trải nghiệm sự khúm núm ấy ở chương 4. Điểm nhấn duy nhất của chương này là sự phản bội của cô bạn thời thơ ấu Akane. Nhỏ báo cho bên giáo hội tới bắt con Setsuna. Mà mấy người thấy lmao không, phải chi hôm qua sau khi con Akane về thì tống con Setsuna ra khỏi thành thì giờ đâu có như này. Ảnh khôn, ảnh thiên tài, mà cái cách ảnh xử lý tình huống còn thua một thằng nhóc móc túi đầu đường xó chợ nào đó. 

 

Rồi, tiếp đến chương 5, cái chương có lẽ là cao trào của bộ truyện. Mạ ơi, tôi mệt mỏi quá, nhưng cố gắng nào. Lại một lần nữa, tôi muốn hộc cả máu với sự dần của con Setsuna này. Nó thật sự không biết đọc tình huống, sắp chết đến nơi rồi nhưng nó vẫn muốn nằm trên giường, ôm chặt chiếc chăn, không muốn buông ra dù chỉ một chút. Rồi biết thêm gì không, sau khi bị kéo chạy cho thục mạng, thấy binh lính truy đuổi các kiểu con đà điểu, thì con Setsuna vẫn chưa định hình được chuyện gì đang diễn ra. Ok OK, tới đây là đủ hiểu rồi ha quý bà con, rằng con này nó bị đần thật quý vị ạ. 

 

Mà trong khi đang chạy trốn muốn tuột cái quần, mấy người biết tụi nó làm gì không? Tụi nó vờn nhau, con Setsuna đỏ mặt, Setsuna ngại ngùng. Clm, đọc đến đoạn này thì tôi phải lăn lộn vài vòng, đi rửa mặt, thậm chí là đi tắm để sự khúm núm ấy vơi đi. Tôi thề, tôi tưởng như thế đã là quá đủ rồi, nhưng không, tôi đã đánh giá quá thấp độ ca lỉnh chi của tác giả. Mời mọi người thẩm qua đoạn dưới đây, và nên nhớ rằng chúng nó đang bị truy đuổi, bị tóm là hẹo. Có thể nói là thập tử nhất sinh. 

 

 

Clm :)) Riêng gì chứ cái này thì tôi phải khen tác giả, mà không chỉ mình tôi, những người đọc nó cũng tôi cũng dành không ít lời có cánh cho phân đoạn này. Từ một vài nạn nhân xấu số giấu tên cho hay. 

 

Nạn nhân 1.

Nạn nhân 2.

 

Như mọi người có thể thấy, những con người thức đến 3h sáng. Tôi thề, đọc tới đoạn này chúng tôi chỉ biết im lặng, bởi giờ đó mà cười điên cười dại chắc mai hàng xóm qua bonk đầu từng đứa một. 

 

Được rồi, cất cái này sang một bên để tiếp tục với màn truy đuổi nào. Thì đây là lần đầu tiên tôi thấy con Setsuna có chút gì đó tác dụng, rằng nó nghe ra được có người truy đuổi phía sau lẫn đã thả chó săn. Và… bằng cái bộ óc thiên tài của mình, thằng hoàng tử nghĩ ra cách kêu con Setsuna hú lên hòng đuổi bọn chó săn đi. 

 

 

¯\_(ツ)_/¯ Tụi nó sợ thật mấy ba? Không những bọn chó mà tụi binh lính cũng hoảng hốt theo luôn, chấm hỏi? Tôi éo hiểu trong tiếng hú kia có sức mạnh gì đặc biệt gì, hay có sức đe dọa cỡ nào mà làm lũ chó săn - cái lũ đặc biệt được huấn luyện để đi săn, đánh hơi con mồi và vân vân thứ khác này “lập tức sợ hãi quay đầu”. Tôi không rõ tác giả dùng loại chó nào cho cảnh này, nhưng với mấy phản ứng này thì tôi đoán ắt hẳn là một bầy phốc sóc. Mà đang trốn thì trốn luôn đi, hú lên, có khác nào lạy ông tôi ở bụi này? 

 

Hầy, cuối chương này thì Akane lộ bản chất yan, nhưng không đáng kể lắm. (À quên, chuyển cảnh anime thiệt sự). Tiếp theo nào. 

 

Ôi mạ ơi, tôi đã lết tới chương 6 rồi, thật không thể tin nổi. 

 

 

Hầy, mới vô mà đã như này rồi. Bro, ông có thể chế ra một vị Thần nào đó mà, sao lại đi dùng “Thiên Chúa” thế kia. Tôi không rõ cái này có dính tới luật B9 hay không, nên sẽ chỉ để ở đây và không nói gì thêm. 

 

Quay lại với cuộc chạy trốn, thì ừ, bọn này bị bao vây. Thì thay vì dùng bộ não thiên tài của mình nghĩ ra được kế sách nào đó vẹn toàn, thì anh ta chọn cách chiến đấu. Ok, anh ta mạnh vcl. Với một quả hỏa cầu đã đủ quét sạch toàn bộ lượng địch. Nhưng hề hước ở chỗ là sau khi giết hết mấy chục binh lính kia thì chúng ta có câu. 

 

 

Là sao nữa vậy ba? Là muốn không giết người dữ chưa? Mà ngay từ đầu tôi cũng ứ thể hiểu được làm sao thằng này lại bất chấp mọi thứ để bảo vệ con nhỏ thú nhân này, mặc cho điều này chả có lợi ích gì cho nó cả. Mới gặp nhau 2 ngày, thằng hoàng tử quyết định bỏ quyền thừa kế ngai vàng, giết người, phản bội nhân loại, bỏ luôn con bạn thời thơ ấu Akane. Hên là mới 2 ngày đó, 2 tuần khéo thằng này tự tử vì con Setsuna luôn cũng nên. ¯\_(ツ)_/¯ Mà trong khi con Setsuna vẫn chưa có tác dụng gì lắm ngoài phế và báo ra. Chạy thêm được một chút mẻ ngã ra đất, bông gân chân, chán đéo tả được. Xong để thằng hoàng tử cõng đi. Mịa, truyện có tag Wars mà tui tưởng có mỗi Romance và Comedy không ấy chứ. Đoạn sau lúc bỏ ngựa vừa cõng con Setsuna chạy vào rừng thì tôi phải đọc lướt vì nó quá khúm núm. Thứ duy nhất làm tôi chấm hỏi ở kết chương đó là. 

 

 

Với cái đống mô tả trên, thì khứa Gonzalo thật sự 25 tuổi à? 

 

Clma, từ mở đầu đến chương kết, tổng chỉ có 8 chương, nhưng đã có 6 chương để con Setsuna ngủ? Ngoài ăn, ngủ, báo ra thì cho nó làm gì có ích hơn được không?

 

Đủ rồi, tôi quá mệt mỏi rồi nên đi đến điểm nhấn của chương kết nào. Trước hết thì tôi phải xin lỗi vì đã gọi hắn ta là “Hoàng tử vô duyên” ở trên, vì sau khi đọc xong chương này thì nên đổi anh ta lại thành “Hoàng tử cơ hội” mới đúng. Bởi sau khi được Gonzalo giúp đỡ rồi trốn đến được cái làng nào đó, tại đây lần đầu tôi thấy anh hoàng tử giống người đến thế. Anh ta cũng mệt, cũng biết buồn ngủ, và quan trọng nhất là anh ta cũng biết nứng. Tôi xin lỗi vì dùng từ nứng, đáng lẽ tôi nên dùng từ “cũng có máu dê” mới đúng. 

 

Bởi thay vì chọn một phòng khác hoặc ngủ ở đâu đó bên ngoài, thì anh ta lủi ngay vào phòng - nơi mà con Setsuna đang ngủ. Anh ta tỉnh như ruồi, hệt một ông chồng nhậu sỉn về và cô vợ đã ngủ trước. Anh ta đi ta, thổi tắt nến, ngắm nghía Setsuna đang say giấc nồng, bất giác anh đưa tay xoa trán cô, và rồi anh ta ngã lưng ra giường ngủ. Ô mai gotto, nếu không biết bọn này mới biết nhau cỡ 3 - 4 ngày, thì đọc đoạn này tôi tưởng tụi nó là vợ chồng, tình cảm khắng khít lắm cơ. 

 

À mà có cái này tôi muốn chia sẻ trong quá trình viết cái bài này nè. Rằng anh hoàng tử ấy, bộ chương nào mà ảnh không ca lỉnh chi là hình như ảnh không sống được hay sao á. Đỉnh cao ca lỉnh trong chương này đến từ câu thoại kinh điển. 

 

 

Thấy gì không, đến chat gpt plus cũng thấy nó khúm núm thì tôi chịu hẳn rồi nhé. :))) 

 

Đến đây có lẽ là đủ, nếu mấy ông mong chờ có phân tích nhân vật Setsuna thì không có đâu. Bởi sau khi đọc qua những thứ ở trên, thì hẳn ai cũng thấy nhỏ này lmao như nào. Nhưng nếu để nói thì nhỏ này tin người vcl, làm biếng vãi cả chưởng, dần vãi nho, ca lỉnh chi ngang ngửa thằng hoàng tử. Nếu giờ mà kêu tôi đi đào sâu vào tâm lý, phân tích rồi viết nó ra nữa thì tôi thấy đi treo cổ còn tốt hơn. 

 

Queo, kinh qua có 20k từ thôi mà tôi tưởng mình sắp khùng đến nơi rồi ấy chứ. Lâu lâu đọc truyện, lần đầu viết bài, thì tôi chỉ biết khuyên tác giả, rằng muốn viết một cái gì đó thì làm ơn có đầu tư và xây dựng nó, dù chỉ một chút thôi cũng được. Còn cái đống này á, nó hoàn toàn là nghĩ đến đâu viết đến đó, thích cái gì thêm cái đó mà chẳng nghĩ ngợi chi. Nó tệ, tệ đến cái mức làm tôi tự hỏi làm sao nó vẫn tồn tại được đến giờ phút này. 

 

Hầy, quá dài dòng rồi. Đúc kết lại, Sói Và Những Câu Chuyện dở quá sức tưởng tượng. Nhưng nếu tác có ý định viết lại và trau chuốt hơn trong tương lai, thì tôi sẽ mong chờ nó thay da đổi thịt thế nào. Chúc tác may mắn. 

 



141 Bình luận

Thật sự thì bài đánh giá này tui đánh giá cao. Nhưng mà, theo tui thấy chủ thớt dùng nhiều từ hơi bị thô quá rồi như "Moá", "WTF", "clm",... Biết là tác viết tệ thì cũng nên nói cho đàng hoàng, nghiêm túc, chứ như vậy là hơi bị khiếm nhã và thiếu tôn trọng rồi. Đừng đem cái dở của người khác mà làm trò đùa, không vui đâu... Mà tác viết tệ thì chịu thôi, chính bản thân đọc cái bài này và đã đọc qua chương 1 thì tui không thể phủ nhận được.

Tuy nhiên, có 1 cái là tui khó lòng đồng ý với chủ thớt. Theo tui thì việc kết hợp cả văn hoá Nhật, Việt và Âu thì chẳng có vấn đề gì cả. Chính các bộ isekai của Nhật là rõ nhất đấy, xách một đống quái mang đậm chất fantasy của châu Âu kết hợp với văn hoá Nhật. Tương tự với Trung Quốc và Hàn Quốc. Thế nên, về cái world building thì cái đó là do sự sáng tạo của tác giả. Mắc gì cứ phải rập khuôn là viết về Âu là phải đi Âu, viết Nhật là phải đi Nhật, viết Việt là phải đi Việt? Từ đầu, ở đây đã là thế giới khác. Đã là thế giới khác thì mắc gì phải giống thế giới ta đang sống nhỉ? Sao phải cứng nhắc về phần này nhỉ?

Đó là ý kiến và nhận xét của tui sau khi đọc đánh giá. Mong tác giả sẽ thấy được lỗi sai của mình và cải thiện vậy... Chứ bị ngay cái pha này thì có khả năng mod để ý rồi.
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
AI MASTER
thật ra cái đó không sao, nhưng m phải đọc mới thấy mấy cái yếu tố đó hoàn toàn lạc quẻ, rời rạc, không phải một thể thống nhất mà là một đống hổ lốn chắp vá vào nhau éo khác gì frankenstein cả. Cơ mà ít nhất frank còn sống được như một con người, còn nó thì éo thể hoà hợp lại thành một wb hoàn chỉnh
Xem thêm
Xem thêm 14 trả lời
Bài đánh giá rõ ràng, đọc qua có thể mường tượng ra chất lượng bộ truyện. Nhưng thay vì góp gạch cho tác giả xây lại nhà thì bạn chọi thẳng gạch vào đầu người ta. Giọng điệu mỉa mai là không cần thiết. Còn mấy bác ví truyện người ta như "cứt" thì chắc hẳn đã "nếm" qua và đau khổ lắm. Hy vọng thời gian sẽ xoa dịu tâm trạng gay gắt của các bác.
Về phần tác giả, tôi nghĩ bạn không thực sự nghiêm túc với những góp ý. Cứ so kè từng comment rồi giải thích nhiều làm gì trong khi người đọc không thấm được logic của bộ truyện, rồi còn trình bày lí do vì cái này, cái kia nữa. Bó tay!
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
AI MASTER
cái thứ hai chính là nguyên nhân cho cái thứ nhất đó 🤣
Xem thêm
AUTHOR
Tôi nghĩ chúng ta nên dừng lại tại đây.
Xem thêm
AUTHOR
chúng ta đồng tình với ý kiến của tôi
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi Tôm chúa
1. Ông so như thế thì cũng chả khác nào chính ông bảo truyện người ta là cứt. + so như thế là thiếu suy nghĩ, người ta viết truyện đăng cho ông đọc là có thiện chí, còn hành động mà ông nói đấy là hành động mang tính phá hoại, làm ơn uốn lưỡi 7 lần trước khi nói
2. So sánh khách chê đầu bếp cũng là so ngu, vì khách ăn không hợp thì chê đầu bếp nấu không hợp tôi chứ ông khách này là đang chê tay nghề đầu bếp luôn rồi
3. Chê thì cũng phải chê cho hợp lý, có tay nghề hơn người rồi hãng phê phán tay nghề người ta. Ở đây thì mấy ông cũng là nghiệp dư như nhau cả thôi, chả có ông nào là chuyên gia cả. Ngang hàng đã coi khinh người khác như thế đến lúc thành đạt rồi thì chả coi ai ra cái gì
Xem thêm
@Nấm Mồ Xanh 2: bớt suy diễn đi thanh niên. Cái bài này nó nói dell đúng à? Đọc xong thấy nó ko hợp lí thì chê chứ. Ăn đồ dở xong bảo khen ngon à? Có trình độ tới đâu thì nhận xét tới đó. Kiếm đâu ra chuyên gia xịn vô đọc mấy cái truyện như này. Kiếm được người chịu bỏ thời gian ra nhận xét cho là may rồi đấy. Kiểu người hay tự ái thì nói mẹ đi, chỉ mới có nhiêu đây thôi mà giãy nãy lên thì dell bao giờ khá lên nổi.
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời
tôi đọc truyện ông rồi, ông viết thì cũng như cứt ấy mà cứ thích tỏ ra nguy hiểm
mấy ông như này đúng kiểu làm không được đành dìm người khác để tôn bản thân mình lên hoặc là ngu thích tỏ ra nguy hiểm, loại học đòi thượng đẳng, thùng rỗng kêu to
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
kick war à?
Xem thêm
@TĐD: chả ai rảnh, tôi cũng chả đủ trình viết truyện nên không có quyền đánh giá. Tôi tạo acc chỉ để giục mấy tác ra chương, nhưng thấy mấy cha nội chê bai mỉa mai kiểu này khó chịu vô cùng. Một, đã có thành kiến muốn đóng góp thì nhận xét cho tử tế, đừng có kiểu biến người ta thành trò hề, người ta viết cho mà đọc là tốt rồi, ai bắt đầu mà hoàn hảo ngay được. Hai, truyện ông này viết với bộ ông ấy chê chả khác nhau là mấy, nên ông ấy viết bài này chả khác nào tự lấy gậy chọc đít mình cả
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Chào anh bạn hay cô bạn gì đó. Mặc dù đặc là một bài review khá chi tiết và đúng sự thật (được mod kiểm chứng và xóa truyện), nhưng vẫn có một vài chỗ mà mị muốn bắt bẻ. Chủ yếu là tóm tắt lại vài ý mà mị thu nhặt được và để giúp tác giả cảm thấy được chút bình yên ở nơi cuối ngọn gió tây thấm đẫm hương hoa.

Được rồi, hỏi thẳng nhé. Bạn... có vấn đề gì với việc world của người ta build kiểu Tây nhưng có bát phở Việt à? Nói thật là rất, rất, rất là vô duyên luôn. World của người ta, người ta thích nhét cái gì vào chả được hả bạn ơi? Giả sử là mình thì mị bịa có đất nước nào đó nằm ở phía Đông Nam [insert tên châu lục trong truyện] có món abc xyz rất ngon gọi là phở, và nó được lưu truyền tới đây thì cũng có vấn đề gì đâu. Hay mị bảo có bạn nào đó gốc Việt chuyển sinh qua rồi tái hiện lại ẩm thực của quê nhà nơi dị giới thì cũng coi như một tình tiết nhè nhẹ để nhoẻn môi lên thôi. Dù cho nó không giải thích thì cũng chẳng nên bắt bẻ, vì không không có lí do gì phải mạt sát vấn đề tầm phào này cả. Đây là một tác phẩm fantasy, vậy nên hãy tôn trọng WB của tác giả. Đừng bó hẹp nó bằng những suy nghĩ như nó phải đi theo bối cảnh châu Âu, bối cảnh châu Á, hay là bất kỳ một thứ gì đó có sẵn mà hạn chế sự sáng tạo của bản thân và người khác.

Thứ hai là về câu "Chào buổi sáng, con sói ngốc". Nếu bỏ ngữ cảnh ra đi, thì mị thấy nó... bình thường mà, thậm chí là còn dễ thương nữa ấy chứ! Mị thỉnh thoảng cũng muốn được một anh chàng nào đó chào buổi sáng kiểu vậy đấy, thậm chí còn hơn cả vậy. Ừ thì đó là góc nhìn của mị, còn góc nhìn của các bạn là gì thì mị cũng không áp đặt. Cơ bản thì bạn phải xét đến trường hợp cái này không hạp với mình nhưng hạp với người khác. Nhưng, cái mà mị muốn nói ở đây là việc lấy cái câu đó ra và để cho AI nhận xét. Bạn... có phải là hơi thiếu tự tin vào quan điểm của mình hay không mà phải đi nhờ cái thứ mà cộng đồng viết bài trừ nhận xét hộ? Hay đây là một cách hạ nhục người khác khác mà mị chưa bao giờ được kinh qua?

Và cuối cùng là giọng kể. Đúng thì đúng, nhưng càng đi sâu thì giọng điệu của bà viết càng mang tính châm biếm và bỡn cợt nhiều hơn. Mị biết các bạn có thể bị khó chịu khi đọc phải một truyện nào đó, nhưng hãy cố giữ cái đầu lạnh ở mức tối thiểu cho mình khi đánh giá. Vậy thì luận điểm của bạn mới là thứ lọt tai lọt mắt người khác, và tác giả mới có thể nghiêm chỉnh nhìn nhận lại tác phẩm của bản thân được.
Xem thêm
Nó là vol đó được viết khá lâu rồi, chỉ nằm ở mức thử nghiệm, chứ không hoàn chỉnh về thế giới giống hiện tại. Me cx không phũ nhận mình viết lúc đó tệ thật, dù sao trùng với vài kỳ thi quan trọng, cũng không có thời gian để Remeke dù đã có cảnh báo từ vài người bạn từ nữa tháng trước nhưng tuy nhiên bây giờ là giai đoạn thi cuối kỳ, mà thi cuối thì thì me cx chịu tính hè remeke lại mà bay rồi thì me remeke thoải mái hơn, không bị kpi dí. Bài nhận xét trên có vài vấn đề mà me không đồng tình, việc mà anh bạn kia nhận xét và có từ "công kích" các nhân vật trong truyện là điều khá khó chấp nhận. Những nhân vật đó họ làm j chứ, do me tạo nên họ thì đáng ra chửi me ms đúng, chứ nhân vật thì có tội gì đâu, dù sao nó chỉ là bản thử nghiệm chờ remeke chứ đã chính thức đâu.
Thôi thì cảm ơn bình luận của bác này, giúp me có thêm cái nhìn về truyện của mình để làm cơ sở remeke tốt hơn trong tương lai xa. ❤️
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Đồng ý là wb có thể hư cấu, tác giả có quyền sáng tạo và thoải mái pha trộn các yếu tố văn hóa, cái đó chẳng ai cấm cả. Nhưng “sáng tạo” không có nghĩa là muốn làm gì thì làm, thích ghép gì thì ghép. Khi đã chọn build một thế giới thì ít nhất cũng nên tỏ ra nghiêm túc với chính cái thế giới mình dựng ra chứ? Giống như mấy dạng fantasy như steampunk hay cyberpunk medieval chẳng hạn. Có thể không cần phải giải thích như viết luận văn, nhưng độc giả cũng không đến mức ngây thơ để nuốt trôi mọi thứ một cách vô điều kiện. Nếu không làm rõ bối cảnh, hệ thống, hoặc ít nhất là đưa ra lý do hợp lý cho sự tồn tại của những yếu tố đó, thì xin lỗi, nó không còn là “sáng tạo” nữa – mà là chắp vá cho có lệ thôi. Cảm giác như thể tác giả đang chơi game xếp hình nhưng chẳng thèm nhìn hình mẫu, cứ tiện đâu gắn đó, rồi gọi đó là "phong cách riêng".

Còn về câu thoại kia… hình như bạn chưa đọc truyện tác giả đó (hoặc có thể bạn là người dễ dãi) đúng không? “Nếu bỏ ngữ cảnh ra đi, thì mị thấy nó... bình thường mà, thậm chí là còn dễ thương nữa ấy chứ!” Dạ thưa chị, chính vì cái ngữ cảnh của câu truyện nên nó mới cờ ring đấy ạ. Như mình đã nhấn mạnh ở bài rv trên, cái mối qh giữa hoàng tử và Setsuna là chỉ mới có 2-3 ngày, nhưng chúng nó lại hành xử như thể vợ chồng đã ở bên nhau 20-30 năm vậy. Tình cảm còn chưa đủ sâu, còn chưa trải qua một cột mốc đáng kể nào, mà đã rải “cơm sói” như vậy rồi. Với bạn thì nó cute chứ với mình và 6 nạn nhân khác thì chỉ nghe thấy tiếng chuông xe đạp thôi. Còn về cái nhận xét AI thì thật ra, nó là từ một trong 6 nạn nhân kia chứ ko phải của mình nhé. (Mà có hay ko có cũng ko cứu vãn được câu thoại đó đâu.)
Xem thêm
Xem thêm 12 trả lời
Đệt, đọc mấy bài đánh giá của mấy ông còn cuốn hơn cả đọc truyện ạ 🤣
Xem thêm
Ối zào, cái tình tiết chuông xe đạp gặp nhau 2-3 ngày mà như 20-30 năm sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo vệ ngta của mấy thằng main có một đống bộ làm theo rồi, tác giả bộ này cũng chỉ bắt trc theo thôi. Nhưng tôi đánh giá tác giả vẫn hơi non khi áp dụng dụng chưa triệt để cái motip này, phải tôi là tôi cho con kia tự vấn trong đầu 7749 câu về việc thằng sao có thằng mới gặp mình mà đã bảo vệ mình + cảm động và yêu main. Motip cơ bản của các main harem trong truyện có tag action mà tác giả còn ko tinh thông dc thì bảo sao truyện bị đánh giá chuông xe đạp thế
Xem thêm
TRANS
Ông này phân tích chi tiết phết. Đọc giả đích thực là đây chứ đâu.
Xem thêm
Tiếp thu ý kiến, do không có tg remake lại vol 1 nên đành chịu vì nó viết cách đây gần 2 năm rồi 🗿, thú thật thì tôi đọc bài này cx cảm thấy mắc cười thật, vì sao ngày đó mình thật sự quá tập trung vào xây dựng thế giới nhưng mà về các nhân vật thì lại chưa tốt cũng như các thông tin được cung cấp lại ít tới dường như chả thể hiểu thế giới này hoạt động ra sao- Ya đó thiếu sót của tôi. Nhưng nói thật dù nhận xét thì cũng nên tôn trọng tác phẩm và nhân vật, nếu bác muốn chửi thì chửi thẳng mặt tôi, vốn các nhân vật không định xây dựng như thế nhưng mà chắc do hậu quả viết lúc 1-2 giờ sáng chạy delay nên nó mới vậy, hoặc tôi tập trung vào xây dựng thế giớ quá mà bỏ qua những thứ quan trọng hơn, dù sao thì cảm ơn bài viết cho tôi cái nhìn tổng quát và chân thật về truyện của mình.
Xem thêm
P/s1: Bọn buôn nô lệ không dám đụng tại vì đó là món hàng mà Akane đặt để hiến tế (trinh nữ) đó cx là lý do mà Akane báo với giáo hội ngay khi nhìn thấy Setsuns vì biết rõ đó là món hàng mình mua.

P/s2: Bối cảnh ở thế giới này có vẻ không được tôi giải thích cụ thể lắm (hoặc chưa từng giải thích), lục địa này cũng khá giống thế giới của chúng ta có đa dạng nền văn hoá, còn lý do sao mà Kamakura (Đông Á, Đông Nam Á) lại có kiến trúc giống phương tây. Thì đó là do sự giao thoa văn hóa suốt 2000 năm giữa quốc gia này và Rafael (một quốc gia nằm ở phía bắt lục địa lấy ý tưởng từ Nga (quê hương của Setsuna cũng từ đây)), hệ thống cống rãnh hay cấp nước thì nó có từ tận thời Hy Lạp, La Mã rồi nên đem vào tg Fantasy lấy bối cảnh Cổ Trung Đại thì cx hợp lý thôi. Ngoài ra còn lấy ý tưởng từ thời kỳ Đêm Trường Trung Cổ hay thời Kỳ Đen Tối trong lịch sử Châu Âu (đây là thời đại mà giáo hội nắm toàn quyền dù là vua thì cũng chỉ là quân cờ) khác ở lịch sử thật tế, trong truyện thời kỳ này diễn ra 2000 năm trên khắp lục địa rồi, nên có thể nói lúc này quân thập tự có ở khắp nơi, việc này cũng dẫn đến sự săn lùng những thứ dị nhân, dị giáo. Nếu bác có đọc qua Sói và gia vị thì sẽ thấy Holo và tuyến truyện luôn tránh var với giáo hội.

P/s3: lý do vì sao mà Yatori giữ Setsuna lại thì do cô thuộc một chủng tộc đặt biệt, không phải thú nhân bình thường (thậm chí trong truyện cũng không có ghi chép gì) với bản tánh tò mò của con người và lòng nhân ái của một quân vương thì cũng không có gì lạ 'khi chủng tộc Sói Băng xuất hiện lần cuối trên lục địa là 2000 năm trước (khoảng thời gian mà thời đại của các vị thần thật sự sập đổ) còn về tình tiết trong truyện thì tôi sai thật...

Dù sao cũng cảm ơn lời nhận xét này, mong bác lần sau nhận xét sẽ tôn trọng tác phẩm cũng như nhân vật hơn. 1 năm nữa tôi quay lại. 🐧
Xem thêm
AUTHOR
Cố lên bạn. Thời gian tới nếu bạn muốn nâng cao kỹ năng viết và học về những thứ cơ bản hãy tham gia Slump nhé.
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Bình luận đã bị xóa bởi Seikōka Karita
Bình luận đã bị xóa bởi Seikōka Karita
Truyện bạn này bị gỡ rồi ạ? Tớ chưa kịp đọc (T_T)
Xem thêm
Muốn đọc thì ib me, gửi cho, cảnh báo trước có bị mù mắt thì ko chịu trách nhiệm nha, trình hồi đó viết tệ vl ra 🐧
Xem thêm
AUTHOR
TRANS
AI MASTER
"Very xinh đẹp , very hoàn mĩ , what a tác phẩm nghệ thuật xuất sắc. Đến cả one human phàm trần zero có con eye thẩm mĩ như me cũng phải skeap lên "Ưao". Bộ novel ánh sáng này xứng đáng được đặt in ảt gallery , để mọi human can chiêm ngưỡng tác phẩm của big tác tài hoa như người. Everytime I read truyện , I bt cry vì độ tinh tế và sharp xảo của nó. Âmzing , mảvelous!" ✋😭🤚
Xem thêm
chẹp, bộ tôi có thử đọc những ngày chán vler đc bê lên đánh giá rồi này, ko thể ko đồng tình, đọc khá lủng củng, mà ko nhận xét đc :D
Xem thêm
TRANS
AI MASTER
Nỡm ạ
9rgxcf.jpg
Xem thêm
Xem thêm 21 trả lời