Tóm tắt
Tôi mở một câu lạc bộ tư vấn tâm lý với một ước nguyện đơn giản: chứng kiến những câu chuyện tình cảm lãng mạn như trong tiểu thuyết. Nhưng mà đời không như là mơ...
Thay vì những mối tình ngọt ngào đầy cảm động, tôi lại gặp phải.
Một chàng trai thầm yêu nữ thần băng giá của trường, bị cô ấy từ chối phũ phàng… nhưng vẫn bị “bắt cóc” làm đầu bếp riêng.
Một tiểu thư quý tộc không biết cách từ chối lời tỏ tình, thế là cứ hẹn hò với tất cả mọi người cùng lúc.
Một thiên tài đẹp trai nhưng mắc hội chứng "nếu không phải người tình định mệnh thì tôi không yêu."
Và tôi—người chỉ muốn tận hưởng romcom đời thực—lại bị cuốn vào một mớ hỗn loạn hơn cả phim truyền hình.
Tôi cứ nghĩ mình đang dong một chiếc bè nhỏ ra biển trong một ngày nắng đẹp... nhưng hóa ra tôi đã lao thẳng vào tâm bão mất rồi.
Đội lên đầu chiếc nón thuyền trưởng, tôi tự hỏi:
Liệu tôi có thể kéo những con thuyền này ra khơi, hay sẽ chìm nghỉm trong làn sóng thần làm từ nước mắt của những kẻ thất tình đây?
Này, nếu bạn đã lỡ đọc đến đây rồi...
Sao không ngồi xuống, nhấp một ngụm trà, cầm lấy một chiếc bánh quy...
"Và cùng tôi khám phá những câu chuyện romcom có một không hai ngoài đời thực nào?"
-
05/02/2025
-
05/02/2025
-
05/02/2025
-
09/02/2025
-
12/02/2025
-
22/02/2025
-
07/03/2025
-
16/03/2025
-
30/03/2025
-
21/04/2025
89 Bình luận
⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾.
Bây giờ chắc cũng chưa muộn đâu nhỉ.
19:13 ngày 21/4/2025 kỷ niệm truyện đã đạt 6100 lượt xem
Mình cũng sẽ đọc Greed nhiều hơn ạ. ᕦ(ò_óˇ)ᕤ
Phần giới thiệu không ghi tên nhân vật nào cả nên đọc hơi mông lung.
- Mở đầu:
Đọc gần hết chương mới biết nhân vật đang kể tên là 'Hòa'.
- Chương 1:
Chuyển POV đột ngột quá nên vào đọc mấy dòng đầu mình còn tưởng vẫn là nhân vật Hòa đang kể.
Không thấy giới thiệu tên nhân vật cô bạn thân.
Không giải thích vì sao Hòa lại biết đến CLB này và đến đây. Như kiểu CLB có mỗi vài thành viên này nổi tiếng lắm ấy.
Đọc hết chương không biết nhân vật 'Hà' học lớp mấy, không thấy Hòa hỏi tên hay tuổi hay thắc mắc gì cả. Vào phòng cái là đã tâm sự như người thân luôn rồi.
- Chương 2:
>Tôi khẽ giật mình trước lời nhắn nhủ ấy, nhưng chưa kịp hỏi gì thì chú và cha đã vội vã lên chuyến bay ngay trong đêm.
Hỏi một câu tốn thời gian đến thế cơ à mà không hỏi nổi câu nào?
>"Tớ tưởng nhà cậu có đầu bếp riêng mà?" Tôi lắp bắp.
>"Ông ấy đã ra nước ngoài hai ngày trước để hỗ trợ công việc của cha tôi."
Đầu bếp ra nước ngoài để hỗ trợ công việc gì? Cha của Tuyết không dặn dò gì à?
Tình tiết 'con cháu của một gia tộc danh giá lâu đời' mà lại ở một mình, không có ai chăm sóc thì hơi vô lý. Cứ như là trẻ mồ côi không bằng.
>Ngày hôm ấy cánh cửa đó đã chẳng mở ra lần nào nữa.
Không biết đầu bếp đã về chưa?
- Chương 3:
>Tôi không phải bác sĩ tâm lý, nhưng tôi hiểu được cảm giác của cậu ấy.
>Làm sao một người có "tiền sử cô đơn" 17 năm như tôi có thể đưa ra câu trả lời cho một chuyện mà bản thân chưa từng trải qua?
Cô đơn 17 năm thì làm sao 'hiểu được cảm giác của cậu ấy'? Có thể hiểu đây là ngộ nhận của Hà không?
>Tôi vò đầu bứt tai, thở dài một hơi rõ dài.
Theo Chương 1 thì Hà là người rất để tâm đến ngoại hình bên ngoài, thích chải chuốt trang điểm.
Câu 'vò đầu bứt tai' này hơi lệch tính cách.
.
Đọc đến đây mới biết nhân vật cô bạn thân tên là 'Nhi'.
- Chương 4:
Ngọc học lớp 11 mà sao toàn gọi Hòa học lớp 10 là cậu ấy? Đáng lẽ gọi là em ấy chứ.
Tình tiết tin đồn với mấy cô bạn này comedy quá nên mình từ chối hiểu.
Mấy cô bạn không khác gì NPC.
.
Cũng như Hòa, không hiểu tại sao Tuyết lại biết đến CLB và không ngại ngần gì khi đến đây để nhờ tư vấn.
Vào CLB, Tuyết cũng không hỏi tên tuổi gì cả. Vừa vào đã tâm sự như người thân rồi.
Chương mở đầu: mình nghĩ là việc tiết lộ một thông tin nào đó chỉ nên ở lúc cần thiết. Nếu mình tiết lộ sớm hơn thì không biết trải nghiệm đọc có tốt hơn không nữa. Mình sẽ ghi nhận ý kiến này ạ.
Về nhân vật dẫn chuyện thì mình có để tên của nhân vật đó ở cuối "tên chương" ạ. Mình cũng chưa nghĩ ra cách tốt hơn để giải quyết chuyện này. Để ở đầu chương cũng không hợp lý lắm vì đôi lúc họ không phải là người nói ra câu thoại ở tên chương.
Chương 2.
"Tại sao người cha không nói câu nào mà bỏ đi"
"Tại sao Tuyết lại không có ai chăm sóc ?"
Hai câu hỏi này liên quan đến một số tình tiết sau này nên mình không tiện trả lời lắm. Có lý do của chuyện này, và một trong hai câu hỏi này đã có câu trả lời ở chương mới nhất ạ.
Chuyện "vò đầu bứt tai" thì hợp lý thiệt, mình không để ý đến chuyện này lúc viết và sẽ sửa trong thời gian sớm nhất.
Mấy cô bạn không khác gì NPC... cái này thì mình xin nhận lỗi vì khả năng viết yếu kém của mình ạ.
Vấn đề của "người đầu bếp", hay tại sao Hoà và Tuyết biết đến câu lạc bộ này thì là do mình quên viết. Dưới góc nhìn toàn năng của tác giả thì mình đã quên mất mấy chuyện này. Có lẽ mình sẽ giải quyết vấn đề này ở mấy chương tiếp theo.
Bởi vì hiện tại mình chưa có ý định viết về POV của Tuyết nên có lẽ vài hành động của cô ấy còn khá bất hợp lý. Nói tiếp thì cảm giác sẽ là spoil nên mình sẽ dừng tại đây ạ.
Mình tự hỏi có nên tiết lộ thêm một số thông tin sớm hơn hay không... Mình cảm thấy thời điểm chưa thích hợp lắm. Mình vẫn sẽ ghi nhận ý kiến của bạn ạ.
Sau khi đọc hết bình luận của bạn thì mình cảm thấy bạn không thích truyện của mình lắm (vì mình không thấy có điểm nào tốt cả).
Dù sao thì cũng cảm ơn bạn ạ. Bạn đã cho mình một góc nhìn mới mẻ hơn.
Chúc bạn một ngày tốt lành.
(╥﹏╥)
Cơ mà làm tác giả mà tự đi giải thích thì không còn gì vui nữa nhỉ. :3
Nếu được xin hãy cho mình câu trả lời nha. Sắp tới mình sẽ học thêm về cách viết comedy tự nhiên hơn để cải thiện ạ.
Một lần nữa cảm ơn bạn. >.<
Đừng có gọi mấy cậu ấy là kỳ lạ. Còn chuyện tình cảm thì tui xin kiếu, ngoại trừ mấy cái drama tình á do Câu lạc bộ Báo chí đồn thổi thì tôi chẳng thấy nổi câu chuyện tình ngọt ngào nào ở trường mình cả. Cả năm trước cũng thế....”
Dạo gần đây mình khá mệt mỏi vì bệnh nên không viết được nhiều lắm. Xin lỗi vì đã để mọi người chờ đợi nhé.
(╥﹏╥)